“Trường học dạy con những điều tuyệt vời khác” – chia sẻ của mẹ Bạn Tí Trung Anh

Đăng ngày: 15/03/2025 Lượt xem: 0
Trường học dạy con những điều tuyệt vời khác
Sáng nay vào nhóm phụ huynh lớp, thấy cô Mai gửi thông tin về cuộc thi viết về trường mầm non của con dành cho ba mẹ, mẹ Tí bỗng dưng cười. Không phải vì định thi thố nhận giải thưởng hay gì cả, mà vì, mẹ chợt nhận ra là Tí đã đi học ở Amon được 5 năm rồi, sắp tới, em Minh Minh cũng sẽ học ở Amon đến lúc đi học lớp 1 nữa. Như vậy là, mẹ có 10 năm làm phụ huynh của Amon. Kí ức từ những ngày đầu tiên con tới lớp như thước phim tua chậm trong đầu mẹ. Chúng ta đều đã thay đổi nhiều so với lúc ấy, Tí lớn quá rồi.
Ngày ấy con bé xíu, 15 tháng tuổi. Mẹ đưa con tới gửi ở Amon Nam Cường gần nhà trọ mình thuê. Con lúc đó còn chưa biết nói tròn vành rõ chữ, chỉ toàn là những từ đơn vụn, ghép lại thành một câu mẹ với cô tự hiểu. Mẹ đứng ở ngoài để con yên tâm trong buổi học thử làm quen lớp. Con vừa chơi với bạn chốc chốc lại nhìn ra tìm mẹ cho yên tâm. Rồi tuần học đầu tiên con đi học.
Lúc đó còn có bố. Bố sẽ để 1 cái ghế sắt trước xe để buổi sáng đưa con đi học hoặc buổi chiều đón con về. Các cô ở trường cho con ăn, con học rồi chơi. Con biết nói và nói giỏi từ khi nào không rõ. Con không ngọng nghịu từ nào. Vui vẻ tươi sáng. Cô Giang yêu con, thơm con, dạy con ra hiệu với mẹ mỗi lần mẹ đón, yêu mẹ. Các bác bếp ở Amon Nam Cường có món bơ lạc rất thơm mẹ thường xin mua ngoài mỗi cuối tuần để ăn sáng ở nhà. Sau này lớn hơn chút, con về nhà biết kể về các món ăn ở lớp, các bác ở bếp nữa. Mẹ rất yên tâm khi gửi con ở Amon từ lúc 15 tháng để đi làm. Và thế là em “đuông dừa” của mẹ học hẳn 2 năm baby mới được lên Tiny đúng với tuổi của con. Trường học, bạn bè, thầy cô, dạy con tự tin, nhanh nhẹn và vui vẻ mỗi ngày.
❤️ Rồi covid tới. Những ngày không tới lớp được. Nhà trường gửi rau về tặng bố mẹ, rồi gửi thông tin nhờ phụ huynh mua rau giúp để ủng hộ các cô giáo “gia tăng sản xuất” đảm bảo vượt dịch. Các cô vẽ thêm tranh gửi các mẹ. Nhà mình vẫn có 1 bức ủng hộ cô mà Tí vẫn giữ ở phòng Tí dù đã chuyển nhà nhiều lần rồi. Những ngày như vậy, mẹ cảm thấy, các cô yêu con như gia đình, bố mẹ cũng trân trọng Amon như người thân. Mẹ cảm nhận được bằng sự giúp đỡ và chia sẻ với nhau giữa nhà trường và phụ huynh, kỳ thực, mọi người đang cùng nhau tạo ra một vòng kết nối thân thiết thực sự và bao bọc lấy con bằng yêu và thương của mọi người xung quanh.
Rồi Tí lớn hơn. Nhà mình chuyển nhà. Con chuyển sang Amon Ngoại Giao Đoàn để tiện đi học. Cậu bé tinh nghịch mỗi ngày đến lớp là có vô vàn chuyện để kể. Từ chuyện:
– Mẹ ơi, cô bảo bạn Tí ngồi bàn cuối cho đỡ đau lưng – Ơ, sao lại thế? – Tại con hay quay xuống nói chuyện đấy mẹ :)))
– Rồi chuyện con nghịch ngợm với bạn và “lười” dọn bàn ăn và trải đệm ngủ đều được các cô quan sát và uốn nắn cẩn thận.
Chuyện ăn, chuyện học rồi còn vô vàn chuyện khác nữa mà mỗi ngày đều sinh động và vui vẻ. Trường học đón con bằng tất cả hân hoan và gần gũi. Ông Hùng sáng nào cũng ra hoặc đón Tí mỗi lần mẹ đưa Tí tới lớp, buổi chiều chỉ cần thấy mẹ tới là ông lại ra hiệu với mẹ ngay là đã gọi cô rồi. Trường học không chỉ gần gũi với con mà còn với cả mẹ.
Mẹ cũng rất bất ngờ khi có năm, ông Hùng còn mừng tuổi cả trường, mỗi cháu 1 phong bao lì xì 10k. Chỉ 10k thôi, nhưng mẹ rất bất ngờ và vui, vì mẹ cảm nhận là mọi người ở Amon, từ ông Hùng bảo vệ đến các bác nhà bếp đều yêu các con thật sự chứ không phải chỉ là công việc mỗi ngày. Giống như cách mà bác Hảo nhà bếp nấu món xôi ngon thế nào mà bạn Tí cứ kể đi kể lại và ăn xôi là nhắc xôi bác Hảo vậy.
❤️ Nhà mình có chuyện. Mẹ tâm sự với cô Mai để động viên con ở lớp. Và những ngày sau đó là những ngày cô Mai cùng mẹ, vừa động viên con, vừa cho con lấy lại tự tin trong học tập, vừa khiến con cảm nhận là con không thiếu gì cả, con được mọi người xung quanh yêu thương thế nào. Con bắt đầu học ngoan, theo được các bạn ở lớp, cô dạy con đóng kịch, hát múa, vừa tự tin vừa dí dỏm. Con từ hoang mang sợ hãi, nghĩ mình dốt do cách cư xử chưa đúng của người lớn ở nhà, bỗng bây giờ trở lại vui vẻ, tươi sáng.
Con 5 tuổi bây giờ lại thành chỗ dựa vững vàng nhất của mẹ.
Amon nuôi con cao lớn chừng này, 5 tuổi thôi con đã cao 1m20 và 30kg, có thể tự ăn, tự chơi, tự tắm, thay đồ, mặc quần áo theo ý con thích, không ăn nhiều kẹo, răng miệng không sâu sún cái nào và rất yêu thương mọi người.
Khi viết những dòng này, mẹ thật sự rất xúc động. Vì không chỉ con, mà có lẽ cả mẹ, cũng được mọi người ở Amon tiếp thêm niềm tin vào những điều tốt đẹp trong cuộc sống bằng những điều giản dị diễn ra mỗi ngày khi cùng nhau chăm sóc các con.
Chúc các thầy cô giáo, các bác cán bộ, công nhân viên ở Amon nhiều sức khoẻ. Cảm ơn nhà trường vì “nhiệm kỳ 5 năm lần thứ nhất” với bạn Tí của chúng ta sắp thành công rồi, chuẩn bị bước vào “nhiệm kỳ 5 năm lần thứ hai” cùng Minh Minh nhé ạ.
Thương gửi Amon – Từ mẹ Tí Trung Anh – Kinder 2 Amon Ngoại Giao Đoàn.

Bình luận Facebook:

Các bài viết khác: