AMON KINDERCARE- ngôi nhà thứ hai của con



Đến tuổi con “đi bộ đội”, cũng như bao người mẹ khác, mình bắt đầu tìm hiểu các trường mầm non xung quanh nhà. Ngày đi làm, rảnh rỗi mình lại lên mạng tìm hiểu và đọc review của các mẹ. Sau khi list được 1 số trường ưng ý, 2 vợ chồng quyết định đến tận nơi để tham quan, trải nghiệm cho thực tế. Cuối cùng, mình đã chọn trường Amon Kindercare – ngôi trường mà hiện nay không những bạn đầu tiên nhà mình (Cafe), mà bạn thứ 2 (Bánh Mì) cũng đang theo học, 2 cháu Tin Tin và Chun Chun của mình cũng đang học, và trong tương lai, em Sữa thứ 3 nhà mình cũng sẽ chọn Amon.

Không phải ngẫu nhiên mà mình lựa chọn Amon cho tất cả các con, các cháu mình học. Amon tuyệt vời lắm các mẹ ạ. Mình biết, cũng có nhiều trường khác cũng rất tốt, nhưng với mình, đó là những trải nghiệm tuyệt vời, là sự trưởng thành, sự lớn khôn thấy rõ của con. Để mình kể cho nghe nhé!

Em bé Cafe nhà mình đi học lúc 3 tuổi. Thời điểm đó là sau khi hết dịch Covid, các trường mầm non trên địa bàn Hà Nội mới bắt đầu được hoạt động trở lại. Mình đăng ký đi học lúc con 2 tuổi, nhưng mãi 1 năm sau con mới chính thức được đi học. Độ tuổi này có thể với nhiều bạn thì là phù hợp, các bạn bằng tuổi con biết nói rất nhiều, biết hát, biết làm rất nhiều thứ, nhưng bạn nhà mình mới chỉ bập bẹ nói từ đơn, cùng lắm 2 chữ, nói rất ít. Sau khoảng 1 thời gian ngắn, mình cảm giác con nói nhiều hơn hẳn. Là 1 ng mẹ, mình rất phấn khởi.

Bắt đầu đi học, Cafe còn chưa biết dùng cốc uống nước, mình cũng khá lo vì sợ phiền cô. Mình gửi bình nước cho Cafe nhưng mình vẫn nhớ cô giáo Bình trấn an mình “em cứ yên tâm, để chị giúp con”. Mình đặt niềm tin vào cô, cô cập nhật cho mình tình hình hằng ngày của con và thật sự k lâu sau con biết dùng cốc uống nước. Ôi có thể đối với các mẹ bình thường, nhưng khi thấy con biết nhiều hơn thì mình hạnh phúc lắm ý.

Quá trình mầm non của con, mình thực sự thấy con phát triển vượt bậc: con tự xúc ăn, con tự vệ sinh và tự giác phục vụ, chăm sóc chính bản thân mình. Chưa hết, những hôm con ốm sốt phải nghỉ ở nhà, cô luôn lo lắng hỏi han và mong con mau khỏe. Nhận được những lời thăm hỏi như vậy từ cô giáo của con, mình thấy xúc động ghê gớm luôn. Mình khoe cả nhà cô nhắn hỏi như nào, mình háo hức khoe y như ngày xưa mình được điểm 10 vậy.

Còn nhớ những lúc con bị vấn đề về da, cô hằng ngày rửa nước muối sát khuẩn cho con, cô cũng cắt móng tay cho con khi mẹ quên, cô cho con uống thuốc và vitamin đúng giờ khi mẹ gửi. Đôi khi mình nghĩ, các cô là những siêu anh hùng vì có thể chăm sóc rất nhiều bạn nhỏ khác. Chứ như mẹ chăm 2 bạn thôi đã oải lắm rồi ^^

Rồi khi con lớn hơn, con lên mẫu giáo lớn, con phải tạm biệt cô Bình và tiếp tục hành trình với cô Giang và cô Mỹ. Hành trình sau này mẹ biết sẽ khó khăn hơn nhiều, sẽ không chỉ đơn thuần là những giờ chơi, khám phá, mà còn là những tiết học chữ, học toán, học tiếng anh và thuyết trình. Con không phải là 1 bạn nhỏ quá đam mê học, con thích khám phá những thứ xung quanh, con thích chơi xe, thích đi phượt cùng bố, nhưng mẹ cũng tin con là 1 bạn nhỏ sáng dạ. Mẹ còn nhớ những giờ tăng xông khi phải dạy con ở nhà vì mẹ không đủ nghiệp vụ sư phạm, nhưng chính con lại làm mẹ bất ngờ khi chỉ vài tháng sau con biết hết những điều mẹ không thể dạy con: con thuộc hết bảng chữ cái, con biết đếm, biết cộng trừ thành thục, biết tư duy tốt, biết đọc biết viết. Ôi! Lúc đó mẹ lại phải thốt lên: “Các cô thật giỏi”.

Còn quá nhiều điều mẹ muốn viết về con, về Amon, về hành trình mà chúng ta đã và đang trải qua cùng nhau, nhưng mẹ không giỏi văn, mẹ càng viết lại càng thấy mình lủng củng. Hành trình còn lại của con tại ngôi nhà thứ 2 này chỉ còn vài tháng nữa, em bé của mẹ sắp vào lớp 1, mẹ mong con sẽ có thật nhiều niềm vui, có một ký ức thật đẹp bên Amnon Kindercare con nhé!


Lời cuối, mình muốn gửi lời cảm ơn bác Hằng luôn tạo điều kiện cho nhà mình, cảm ơn cô Bình, cô Giang, cô Mỹ, cô Lê – những người đã và đang đồng hành cùng con trong thời gian qua và sắp tới
Bình luận Facebook: